Quyền cao, chức lớn, giàu sang
Chết rồi liệu có ai mang theo người?
Điều gì cao quý nhất đời?
Hỏi đất chẳng biết, hỏi trời không hay
Hỏi người thức dậy sáng nay
Đã từng vác cuốc đi cày như chơi
Tạnh mưa nhưng nước mắt rơi
Thương ai đang khóc cho đời buồn thương
Tiễn Người về với quê hương
Bước đi chầm chậm mà đường rất xa
Phố đông chờ đón xe qua
Trẻ con im lặng, cụ già rưng rưng
Chẳng ai nhìn được sau lưng
Nếu như chưa biết cũng đừng lãng quên
Để trần gian nhớ tuổi tên
Còn mãi là bởi vững bền nhân dân…
Hà Nội, 26/7/2024
Đặng Vương Hưng