Nhớ thời súng đạn chiến hào
Bất ngờ pháo dội ầm ào ngày đêm
Gặp nhau chưa kịp hỏi tên
Đã vào trận đánh mà quên buồn rầu
Có thằng xanh cỏ đã lâu
Có thằng nằm lại mãi đâu chưa về…?
Nhớ thời sống – chết cận kề
Những anh lính trận cùng quê nhà nghèo
Ngồi buồn ngắm ảnh mang theo
Những gì xưa cũ mốc meo vẫn còn
Những gì lộng lẫy vàng son
Đã cùng hương khói vuông tròn nghĩa trang…
(Mượn thơ, để giới thiệu một tấm ảnh tư liệu năm 1984).
Hà Nội, 9/7/2024
Đặng Vương Hưng